Meet The Author

Không ai trong chúng ta biết là mình sẽ sống được bao lâu. Một ngày. Một tuần hay mười, hai mươi, một trăm năm. Điều duy nhất chúng ta biết là ta đang sống trong hiện tại. Đó là cái cần nắm giữ. Không phải quá khứ, cũng không phải tương lai.

author

Chọn cô đơn hay chọn yêu thương?

Leave a Comment
Hóa ra, chọn cô đơn thì dễ, chọn yêu thương lại vô cùng khó.

Nhớ ra rằng mình đã từng vắt cạn kiệt cảm xúc để mà yêu thương một ai đó, để gọi tên một ai đó nồng nàn, để mà nhớ, để mà mong.

Nhớ ra rằng mình đã dửng dưng như thể chuyện đôi lứa yêu nhau cứ tự nhiên như thế, ai gặp đúng người, đúng lúc thì tim sẽ đập nhanh và mạnh, rồi quấn lấy nhau, rồi thì yêu nhau.

Nhưng cũng có những lúc sợ cô đơn đến độ khóc lên nức nở, giữa những bức tường, giữa những tầng không cảm xúc, những chấm tròn màu xanh đang sáng nhưng im lìm trên màn hình máy tính, giữa một dãy dài danh bạ mà không tìm nổi một cái tên để gọi.

Ấy mới là cô đơn. Và những lúc ấy mới thấy cô đơn là đáng sợ!


Rồi thì cảm giác khi xem một bộ phim, nghe một bài hát về tình yêu chẳng hạn, rõ ràng rằng mình đang không yêu ai, đồng nghĩa với việc đang không thất tình, không đau khổ vì tình. Vậy mà vẫn cảm thấy nỗi đau len khẽ, cứa nhẹ vào tim như một vết cắt ngọt từ một mảnh dao lam sắc. Lúc ấy lại tự nhủ, thôi, đừng yêu ai nữa, yêu vào rồi sẽ đau nhường ấy, làm sao mà chịu được?

Rồi thì à lên lẩm cẩm, hóa ra sợ cô đơn, sợ cả yêu thương nữa!

Cô đơn có thể chịu đựng dài ngày, nhưng yêu thương sợ nhất là trôi qua quá chóng vánh. Chẳng hạn như người nào đó không thật tâm, người nào đó chỉ mong muốn vui vầy trên đoạn đường chốc lát, người nào đó muốn thử tìm một thứ cảm giác mới mẻ rồi nhanh chóng buông tay...

Sợ nhất là khi đã quen với hơi ấm của họ, tình yêu của họ, cách quan tâm của họ... tất cả đều trở nên quen thuộc, khi rời xa sự quen thuộc trở thành ám ảnh. Ám ảnh đến dai dẳng, ám ảnh đến đau lòng.

Vậy nên cứ bị đuổi bắt dài ngày giữa chọn cô đơn và chọn yêu thương. Loay hoay mê mải, chọn lựa ngược xuôi xuôi ngược. Nhận ra rằng không ai có thể sống một-mình-không-cần-ai mãi được. Rồi thì ai cũng có một bờ vai để tựa, là con gái cũng mong có một bàn tay lau nước mắt, việc vấp ngã cũng mong có người sẵn lòng dừng chân chờ đợi và hỏi han ân cần: “Có sao không?”

Hóa ra, chọn cô đơn thì dễ, chọn yêu thương lại vô cùng khó. Một khi đã có đủ can đảm để chọn yêu thương, lại cùng yêu thương ấy đi đến tận cùng hy vọng, mới thấm thía rằng ấy là thứ cảm giác hạnh phúc ngọt lành, ấm áp vây bọc lấy mình giữa cuộc đời tưởng như bình ổn nhưng lại lặng thầm bao tầng sóng gió.

Chỉ mong có thể tìm thấy đúng người, vào đúng lúc, để trao đi tình cảm đủ nhiều, để bình tâm và an yên bên họ, tự tin mỉm cười vì đã can đảm chọn yêu thương…

Hạc Xanh
Read More

Khi ta gặp đúng người nhưng sai thời điểm

Leave a Comment
Khi ta gặp đúng người nhưng sai thời điểm, ta chỉ có thể nhìn người ấy đi qua cuộc đời mình một cách lặng lẽ.

“Thời gian thích hợp gặp một người thích hợp là hạnh phúc. Thời gian thích hợp gặp một người không thích hợp là sai lầm. Thời gian không thích hợp gặp một người không thích hợp là viển vông. Thời gian không thích hợp gặp một người thích hợp là nuối tiếc…”.

Khi ta gặp một người, người ấy khiến ta vui, người ấy khiến hạnh phúc, khiến ta cảm thấy mình như một đứa trẻ nhỏ cần chở che, ta bỗng thấy yêu đời hơn hết. Những lúc đấy, ta tưởng như mình là người may mắn nhất, bởi đã mang đến cho ta một người bảo vệ ta, chở che ta, dìu dắt ta.

Mỗi ngày bên người ấy ta thấy thời gian trôi qua thật ý nghĩa, được ăn cơm cùng người ấy, đi dạo cùng người ấy, vui đùa cùng người ấy, rồi cho rằng đó là của người mình. Nhưng rồi thời gian trôi qua, cãi vã, hiểu lầm, những bất đồng trong cuộc sống và cả cái Tôi quá lớn của mỗi người lại làm ta suy nghĩ lại. Rốt cuộc người ấy có dành cho ta không?

Những thương tổn trước kia, những nỗi buồn hiện tại, ta tự hỏi nếu như gặp người ấy trước lúc những vết sẹo chằng chịt trong trái tim ta chưa có, liệu ta có hồn nhiên mà đến với người ấy, không lo âu, không đắn đo?

Người ấy rất tốt, tốt đến nỗi ta sợ nếu mất đi người ấy thì liệu sau này có tìm được ai yêu thương mình như người ấy, bao bọc mình như người ấy? Liệu sau này mình có rút hết tâm can để yêu một người nhiều thế này không?

Khi ta gặp đúng người nhưng sai thời điểm
Khi ta gặp đúng người nhưng sai thời điểm

Nhưng cuộc sống nào đâu chỉ có tình yêu, cuộc sống còn bao nhiêu chuyện khiến ta phải bận tâm, khiến ta phải đau đầu suy nghĩ. Rồi áp lực công việc, áp lực học hành, áp lực bởi các mối quan hệ đến cùng một lúc khiến ta bỗng dưng mất kiểm soát, khiến ta cảm thấy bức bối, khiến người ấy muốn rời xa.

Gặp nhau, yêu nhau, hiểu nhau, cần nhau nhưng sai thời điểm, ấy là bi thương. Dù muốn bên nhau trọn đời nhưng có nhiều lý do đẩy chúng ta ra xa, rốt cuộc chỉ nhìn nhau bất lực. Ta trách số phận trêu đùa mình, ta trách thời gian trêu đùa mình, ta trách định mệnh mang người ấy đến nhưng rồi lại không để người ấy lại bên cạnh ta. Níu kéo thì xót xa còn buông tay thì đau khổ.

Càng hy vọng bao nhiêu thì hụt hẫng càng nhiều, yêu một người không mang lại cho ta một cuộc sống an yên lại càng sai lầm hơn nữa.

Khi ta gặp đúng người nhưng sai thời điểm, ta chỉ có thể nhìn người ấy đi qua cuộc đời mình một cách lặng lẽ. Ta băn khoăn không biết điều ấy có khiến ta nguôi ngoai hơn không, nhưng chắc chắn đó là sự lựa chọn tốt nhất cho ta và họ. Bởi dù có yêu đến mấy, có hết lòng đến mấy, có nắm chặt tay đến mấy thì tất cả rồi cũng chỉ rối rắm trong một mớ tình cảm hỗn độn, cứ để cho mọi thứ giản đơn chắc sẽ dễ dàng hơn.

Rồi có thể sau này, chúng ta sẽ tìm được một người khác, có thể họ không khiến ta cảm thấy là “một nửa” tốt nhất, nhưng sẽ cho ta được tình yêu trọn vẹn nhất. Đi suốt cuộc đời này, rốt cuộc thì chúng ta cũng chỉ cần một người khiến ta ở bên cạnh họ thì an toàn, nhận được tình yêu họ thì cảm thấy an yên.

Khi ta gặp đúng người nhưng sai thời điểm, đó là nuối tiếc. Nhưng hãy cất giữ họ ở nơi sâu thẳm nhất, như thể họ vốn đã khắc trong lòng ta những kỷ niệm khó quên. Nào ai trách được số phận, nào ai trách được tình cảm của một người mãi không thuộc về mình… Hãy yêu hiện tại, nuối tiếc rồi cũng qua…
Read More

Nếu một ngày chúng ta chán nhau...

Leave a Comment
Anh hay trách em vì em suy nghĩ linh tinh, đôi khi bên anh em hỏi những câu khiến anh giận. Em biết anh buồn, nhưng em không thể không nghĩ. Con gái mà, luôn suy nghĩ về những điều xa xôi chưa tới. Và anh ơi, hôm qua em đã từng nghĩ rằng nếu một ngày ta chán nhau thì sao?

Có lẽ ngày đó trời sẽ không còn xanh, mây cũng chẳng còn buồn đùa giỡn với gió. Ngày đó hai ta sẽ dùng sự lặng im thay cho những lời yêu thương vẫn nói.

Đó là ngày hai ta chỉ quan tâm đến nhau như một thói quen thường ngày khó bỏ, là lúc hai đứa cũng chẳng buồn cãi nhau, có thể lúc đó cả hai đã quá mỏi mệt trong tình yêu của chính mình.


Đó là ngày nỗi nhớ đục rỉ, bám bụi chứ không đặc quánh như trước. Hai đứa chẳng còn nhớ về nhau nhiều, cũng chẳng buồn hỏi bên đó ra sao, bên này thế nào?

Đó là ngày hai đứa ngồi bên nhau mà khoảng cách cứ như cả nghìn cây số. Là lúc trái tim chẳng còn đập loạn nhịp khi nhìn thấy nhau. Là lúc những chiếc hôn chỉ là những cái phớt môi thật nhẹ chứ chẳng còn nồng nàn như trước.

Read More

Thương tổn mênh mông, lấp bao lâu cho đầy?

Leave a Comment
Nhớ không anh những ngày mưa, em nằm ngoan ngủ trong vòng tay anh như con mèo biết nghe lời chủ, mắt em lim dim, tay anh vuốt mái tóc em nhè nhẹ, tai thì thầm những lời yêu thương.
Lại một ngày nữa vắng anh, em lang thang hoài trong miền kí ức xưa cũ, nhặt nhạnh từng kỉ niệm bỏ vào ngăn tim. Chật ních rồi mà em vẫn cố nhét, em chẳng muốn bỏ sót bất cứ điều gì liên quan tới anh. Nơi đâu cũng thấy tiếng cười anh, giọng nói anh, nơi đâu cũng thấy bóng hình anh. Rồi làm sao em quên được anh khi kí ức về anh sâu đậm đến thế.



Nhớ không anh ngày mình gặp nhau trên con đường hoa sữa dìu dịu tỏa. Cả anh và em đều mê mải hít hà thứ hương nồng nàn ấy, rồi vô tình mình ngã vào lòng nhau. Chẳng vội vàng cũng chẳng toan tính thiệt hơn, mình cứ nhẹ nhàng bên nhau như chẳng có gì vướng bận. Rồi thứ tình cảm ấy thấm sâu vào tim, nồng nàn như mùi hoa sữa tỏa, hạnh phúc và đắm say.

Read More

Những câu nói hay trong tình yêu

Leave a Comment
Có những yêu thương luôn muốn giữ kín, có những nỗi niềm không cần phải thổ lộ sớt chia nhưng từ trong sâu thẳm cõi lòng ai cũng hiểu, có những tháng năm trải qua rồi mới biết mình đã lớn, có những kỉ niệm không thể nào quên...

Buồn làm gì cho đời chán nản
Khóc làm gì cho lệ chứa chan
Chán làm gì cho lý tưởng tiêu tàn
Hãy vững vàng và quên đi tất cả ...

Có một ngày nào đó một người hỏi một người thế nào là yêu thương
Một người kề sát tim một người và trả lời - Không biết!
Có một ngày nào đó một người hỏi một người thế nào là hối tiếc
Một người nắm lấy tay một người và trả lời - Đừng bước đi ❤

Hãy cứ tin chắc rằng trên quãng đường phía trước của bạn... Sẽ có ai đó, dù vô tình hay cố ý... Sẽ trở thành động lực giúp bạn quên đi quá khứ không vui và làm lại từ đầu ❤


Sống chậm lại, nghĩ khác đi, và yêu thương nhiều hơn
Để tìm lại tận sâu trong trái tim ta, người ta cần và người cần ta ❤
Thở đi nhẹ một kiếp người, vui đi để có nụ cười thênh thang ❤

Quá khứ đã qua... không trở lại
Kỷ niệm xưa... nhắc lại làm chi
Sống ở đời phải học cách quên đi
Quên tất cả những gì không đáng có


Giả vờ mạnh mẽ, giả vờ cười
Giả vờ không nghĩ, giả vờ thôi
Giả vờ vui khi đang buồn tủi
Giả vờ cười khi nước mắt đang rơi ❤

Hạnh phúc thật chỉ như mảnh thủy tinh. Chạm thật nhẹ mảnh thủy tinh mờ nhạt. Nắm thật chặt bàn tay sẽ chảy máu. Đánh rơi rồi có tìm lại được đâu ❤
Read More

Yêu thương và ích kỉ...

Leave a Comment
Ích kỷ là khi em tức giận vì anh đi chơi về muộn. Yêu thương là khi em lo lắng vì trời đã tối muộn vẫn chưa thấy anh về.

Ích kỷ là khi em nghĩ đến cảm giác khó chịu của mình khi cãi nhau với anh, nó làm em bực bội. Yêu thương là khi em cố nén mình để không tranh cãi dữ dội mỗi khi chúng ta cãi vã… bởi vì em sợ điều đó sẽ khiến cho anh bực bội trong người.

Ích kỷ là khi em thích thú vì món quà anh tặng thật giá trị. Yêu thương là khi đến những ngày lễ, tất cả đều được tặng quà, còn em thì sẽ chỉ ngồi im, tủi thân nhưng không hề dám nói, để rồi nụ cười sáng chói của anh, là món quà giá trị nhất đối với em.

Ích kỷ là khi em ghen tuông nghĩ về việc anh ở bên người khác. Yêu thương là khi em tan nát nhưng vẫn cảm thấy vui vì anh được an toàn để hạnh phúc với… người khác chẳng phải em.

Ích kỷ là khi em hờn ghen giận dỗi, trách anh vì sao chỉ ham chơi nông nổi, chẳng nghĩ tới em khi em ốm, em ho. Yêu thương là khi em cực kỳ lo, chỉ biết khóc mỗi khi trời trở gió thấy anh ho… em xót… Cho dù ngay lúc đó có khi em còn sốt hơn anh.


Read More
Previous PostOlder Posts Home
Powered by Blogger.